image banner
Công chức, viên chức và người lao động ngành Giáo dục và Đào tạo tăng cường khai báo y tế điện tử trên các phần mềm: http://tokhaiyte.vn, NCOVI, Bluezone để phòng, chống dịch Covid-19 
Tin mới
Thống kê truy cập
  • Đang online: 1
  • Hôm nay: 1
  • Trong tuần: 1
  • Tất cả: 1
Đăng nhập
Gửi đến thầy ngàn lời tri ân
Trong tiềm thức sâu xa của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm khó phai về một quãng thời học sinh thân thương. Quãng thời gian ấy đẹp biết bao các bạn nhỉ? Bao niềm vui, nỗi buồn , bao ý tưởng vụt đến rồi vụt đi, cùng bao ngỗ nghịch, thơ ngây của một thời áo trắng cứ hiện về trong trí óc của mỗi chúng ta. Chắc có lẽ, điều làm cho ta nhớ nhất vẫn là hình ảnh của người thầy, người cô. Những người đã tận tụy, chăm lo dạy bảo và dìu dắt chúng ta cùng với biết bao thế hệ học  trò. Và chắc hẳn, trong lòng  mỗi người trong chúng ta đều có một người thầy hoặc người cô mà mình yêu quý nhất. Riêng tôi, người mà tôi yêu quý  và kính trọng nhất đó là thầy Thuận - thầy giáo chủ nhiệm của tôi.
anh tin bai

Ảnh: Thầy Lê Thuận phía tay trái

    Những  ấn tượng  đầu  tiên của tôi về người thầy ấy vẫn mãi không phai nhòa trong kí  ức tuổi thơ của của chính tôi. Người thầy với vóc dáng nhỏ nhắn, cao gầy, khuôn mặt xương xương và nước da ngăm ngăm màu nắng với nét mặt đầy vẻ  nghiêm nghị. Làm cho tôi cảm thấy rất khó tính. Nhưng lâu dần sự nghiêm nghị của thầy  bỗng  trở nên dịu dàng, trìu mến trong tôi. Điều đó làm tôi vô cùng khó hiểu. Trong chiếc áo sơ mi trắng, quần nâu và đôi dép quai hậu giản dị mà lịch sự ấy, hình ảnh của thầy càng cao đẹp trong tâm trí tôi. Đôi mắt long lanh, đen huyền của  thầy mỗi khi nhìn chúng tôi rất lạ lùng. Có lẽ, đó là tình thương yêu, sự lo lắng của thầy dành cho chúng tôi. Mỗi khi chúng tôi đạt thành tích tốt, đôi mắt ấy lại ánh lên những niềm vui và cả sự trìu mến. Nhưng mỗi lần chúng tôi mắc khuyết  điểm, đôi mắt cương nghị của thầy lại đượm buồn. Chắc thầy thất vọng về chúng tôi nhiều lắm.

    Có nhiều lúc, tôi thấy thầy ngồi một mình, lặng lẽ nhìn vào một khoảng không  nào đó như  đang  trăn  trở  điều  gì. Phải chăng đó là sự lo lắng của thầy đối với chúng tôi. Vì chúng tôi chưa ngoan. Mặc dù thầy nói với chúng tôi thầy không  thích  nghề giáo viên. Nhưng tôi cảm nhận được sự tận tâm, tận lực của thầy dành  cho nghề, cùng tình yêu thương  học  trò vô  bờ bến trong chính bản thân thầy. Tình thương của thầy  không  phải  là sự phô trương mà là sự giản dị, bao la và thầm kín. Những hi sinh thầm lặng ấy thật cao cả biết nhường nào. Thầy luôn thấu hiểu và quan tâm đến chúng tôi. Có nhiều lúc, thầy ngồi tâm sự với tôi và các bạn trong lớp, những lúc đó thầy thân thuộc và quý mến như một người bạn, một người cha trong mắt tôi. Người cha kính mến ấy đã dạy bảo và khuyên ngăn tôi rất nhiều điều, đã dạy cho tôi những điều hay, lẽ phải, định hướng và bảo tôi phải phấn đấu. Những lời dạy ấy luôn thấm thía trong tiềm thức của  chính tôi.  Và nó sẽ mãi mãi theo tôi đến suốt cuộc đời này như một nguyên tắc  đưa tôi đến thành công.

    Thầy luôn thương  yêu chúng tôi như con ruột của mình. Tất cả những điều thầy làm điều muốn tốt cho chúng tôi. Dù việc đó làm tôi và các bạn khác khó chịu nhưng  nếu nhận thức  đúng thì chúng tôi sẽ rất biết ơn thầy. Bởi thầy cho chúng tôi hiểu biết rất nhiều điều về cuộc sống này. Có đôi khi tôi thấy sức khỏe của thầy không được tốt nhưng thầy vẫn cố gắng đến trường để dạy chúng tôi. Chỉ mong sau được thấy chúng tôi học giỏi. Từ những hi sinh tưởng chừng đơn giản ấy thì trong tim tôi  điều ấy thật thiêng liêng và cao cả biết bao. Thế nhưng chúng tôi lại làm cho thầy buồn thầy đau lòng rất nhiều. Tất cả những lỗi lầm của chúng tôi gây ra điều đổ dần trách nhiệm lên thầy. Tôi biết thầy buồn nhưng thầy không nói ra. Bao đau khổ một mình thầy gánh hết, chỉ nghĩ đến đây thôi mà tôi thấy mình có lỗi quá! Tôi phải làm gì để thầy tôi đỡ phải lo lắng cho chúng tôi đây.Tại sao thầy lại phải đau lòng vì chúng tôi chứ ? Phải chăng đó là quy luật của tạo hóa đem đến cho loài người. Thầy quả là một người có tấm lòng cao thượng phải không? Trong khi gánh nặng về cuộc sống còn là bài toán nan giải thì nổi lo lắng đối với đám học trò nhỏ chúng tôi càng nặng trĩu trên đôi vai gầy yếu của thầy tôi - người thầy kính mến của tôi.

anh tin bai

Ảnh: Các em trong buổi thực hành

    Và có lẽ, trong suy nghĩ của nhiều bạn học sinh thầy Thuận là một người khó tính và không có thiện cảm. Nhiều bạn còn tỏ thái độ vô lễ với thầy. Tôi biết thầy cũng sẽ cảm thấy chút đau lòng khi học trò đối xử mình như thế. Tôi cảm nhận được điều đó và tôi càng mến phục thầy hơn, khi thầy không nói ra những đau buồn của chính mình. Từ những điều tưởng chừng như quá đỗi mộc mạc, giản đơn ấy lại mang đậm ý nghĩa in sâu vào kí ức tôi những kỉ niệm kính yêu về thầy. Chắc có lẽ, đi suốt cả cuộc đời này, hình ảnh của thầy sẽ mãi mãi, mãi mãi ở trong tâm trí của chính tôi.

    Thầy như một người lái đò, còn đám học trò nhỏ chúng tôi là khách sang sông, dòng sông và con đò là trí thức, còn bến đỗ là ngưỡng cửa của tương lai. Cứ  thế, từng chuyến đò đầy lại sang sông. Qua từng năm tháng, người lái đò mệt nhoài với công việc. Từng giọt mồ hôi rơi thấm ướt cả vạt áo nâu, nhưng người lái đò ấy vẫn miệt mài , chăm chỉ, lặng lẽ đưa khách sang sông . Thế đấy mới thấy được bao khổ cực mà thầy tôi – người lái đò cần mẫn và siêng năng đã hi sinh cho đám trò nhỏ chúng tôi. Làm sao so sánh được với công lao trời, biển mà thầy đã dành cho ta:

        “ Tháng năm dãi dầu nắng mưa,

                                       Con đò tri thức thầy đưa bao người

                       Qua sông gửi lại nụ cười

                                       Tình yêu xin tặng người thầy kính thương”

    Thầy – Người lái đò thầm lặng, bao dung và nặng lòng với đám trò nhỏ nghịch ngợm chúng tôi. Thầy cho đi quá nhiều mà chẳng đòi hỏi nhận lại điều gì. Chỉ mong sau chúng tôi khôn lớn và trở thành người có ích cho xã hội.

    Những năm tháng học ở ngôi trường này, dưới sự dìu dắt của thầy sẽ là những chuỗi ngày hạnh phúc và ý nghĩa trong hồi ức học trò dấu yêu của tôi. Thầy đã mang đến cho tôi đôi cánh để tôi bay cao lên bầu trời ước vọng, đưa tôi cặp bến đỗ của bờ tri thức. Thầy mãi là điểm tựa, là động lực cho tôi vững bước trên dặm đường của chính mình.

anh tin bai

Ảnh: Thầy cùng học trò

    Dẫu cho năm tháng vô tình vẫn  trôi mãi trên dòng chảy của thời gian, hình bóng người thầy sẽ chẳng thể nào phai nhòa như bao công ơn to lớn mà thầy đã mang đến cho chúng em. Thầy ơi! Chúng em xin lỗi thầy vì bao lỗi lầm mà chúng em đã gây ra. Phút chạnh lòng trong bao niềm xúc cảm, những kỉ niệm về thầy lại hiện rõ và khắc sâu trong kí ức của tôi mỗi lúc một sâu đậm hơn. Cảm xúc cứ dạt dào, mơn man trong tôi. Đó là thứ cảm giác nhẹ nhàng, sâu lắng mà khó lòng diễn tả hết. Tình thầy, trò quả là một trong những tình cảm thiêng liêng, trong sáng và đáng trân trọng nhất cõi đời này. Thầy ơi! Dù mai đây, trên bước đường đời lạnh lùng và lắm nguy nan ấy, em sẽ mãi mãi khắc ghi trong tâm khảm của chính mình những kĩ niệm đẹp đẽ về thầy về những hi sinh cao cả mà thầy đã dành cho chúng em. Thầy sẽ mãi là người thầy mà em yêu quý nhất, xin gửi đến thầy ngàn lời tri ân và lòng biết ơn sâu sắc xuất phát từ lòng thành kính của chính em.

Tác giả: Học sinh: Trần Cẩm Lình

2022 © Trường THCS Đặng Tấn Triệu

Địa chỉ: Ấp Giáp Nước, xã Phú Thuận, huyện Phú Tân, tỉnh Cà Mau

Số điện thoại: 0918948498

Mail: thcsdangtantrieu.pgdphutan@camau.edu.vn

Đăng nhập hệ thống